Truyện cổ tích

11 Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 8 Siêu Hay Cho Bé

Dưới đây là 11 truyện thai giáo tháng thứ 8 được nhiều ba mẹ đang đọc cho bé nghe ngay từ trong bụng mẹ khi bé bước sang tháng thứ 8. Trước khi đọc truyện thì mẹ nên thoải mái, và dành thời gian 15 đến 30 phút trước khi ngủ rồi đọc các truyện dưới đây. Nếu bố dành thời gian đọc các câu chuyện thai giáo này cho mẹ và bé nghe thì càng tốt.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 1: Sự tích dưa hấu

Ngày xưa, Vua Hùng Vương thứ 18 có nuôi một đứa trẻ thông minh khôi ngô, đặt tên là Mai Yển, hiệu là An Tiêm.

Bạn đang xem: 11 Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 8 Siêu Hay Cho Bé

Lớn lên, vua cưới vợ cho An Tiêm, và tin dùng ở triều đình. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng An Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Lời nói này đến tai vua, vua cho An Tiêm là kẻ kiêu bạc vô ơn, bèn đày An Tiêm cùng vợ con ra một hòn đảo xa, ở ngoài biển Nga Sơn (Thanh Hoá, Bắc Việt).

Đọc Truyện Thai Giáo Cho Bé – Sự Tích Dưa Hấu

Người vợ là nàng Ba lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh, nhưng An Tiêm thì bình thản nói: “Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo”.

Hai vợ chồng An Tiêm cùng đứa con đã sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên hoang đảo. Họ ra sức khai khẩn, trồng trọt để kiếm sống. Một ngày kia, vào mùa hạ, có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt gì xuống đất. Được ít lâu, thì hạt nẩy mầm, mọc dây lá cây lan rộng.

Cây nở hoa, kết thành trái to. Rất nhiều trái vỏ xanh, ruột đỏ. An Tiêm bảo vợ: “Giống cây này tự nhiên không trồng mà có tức là vật của Trời nuôi ta đó”. Rồi An Tiêm hái nếm thử, thấy vỏ xanh, ruột đỏ, hột đen, mùi vị thơm và ngon ngọt, mát dịu. An Tiêm bèn lấy hột gieo trồng khắp nơi, sau đó mọc lan ra rất nhiều.

Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao. Mọi người lên bãi cát, thấy có nhiều quả lạ, ngon. Họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn đi là có một giống dưa rất ngon ở trên đảo. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng và thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu.

Vì chim đã mang hột dưa đến từ phương Tây, nên An Tiêm đặt tên cho thứ trái cây này là Tây Qua. Người Tàu ăn thấy ngon, khen là “hẩu”, nên về sau người ta gọi trại đi là Dưa Hấu.

Ít lâu sau, vua sai người ra cù lao ngoài biển Nga Sơn dò xét xem gia đình An Tiêm ra làm sao, sống hay chết. Sứ thần về kể lại cảnh sống sung túc và nhàn nhã của vợ chồng An Tiêm, nhà vua ngẫm nghĩ thấy thầm phục đứa con nuôi, bèn cho triệu An Tiêm về phục lại chức vị cũ trong triều đình.

An Tiêm đem về dâng cho vua giống dưa hấu mà mình may mắn có được. Rồi phân phát hột dưa cho dân chúng trồng ở những chỗ đất cát, làm giàu thêm cho xứ Việt một thứ trái cây danh tiếng. Hòn đảo mà An Tiêm ở, được gọi là Châu An Tiêm.

>>> Tham khảo: Thai giáo – Phát triển trí tuệ & cảm xúc cho con trong bụng mẹ

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 2: Cây tre trăm đốt 

Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 2: Cây tre trăm đốt 
Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 2: Cây tre trăm đốt

Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con một nhà phú hộ khác ở trong làng.

Sáng hôm sắp đưa dâu, ông chủ gọi đứa ở lên lừa nó một lần nữa, bảo rằng: “Bây giờ mày lên rừng tìm cho ra một cây tre có trăm đốt đem về đây làm đũa ăn cưới, thì tao cho mày lấy con gái tao ngay”.

Đứa ở tưởng thật, vác dao đi rừng. Nó kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy có cây tre đủ trăm đốt. Buồn khổ quá, nó ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng thấy có một ông lão râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trúc hiện ra bảo nó: “Tại sao con khóc, hãy nói ta nghe, ta sẽ giúp cho”. Nó bèn đem đầu đuôi câu chuyện ông phú hộ hứa gả con gái cho mà kể lại. Ông lão nghe xong, mới bảo rằng: “Con đi chặt đếm đủ trăm cái đốt tre rồi đem lại đây ta bảo”.

Nó làm theo y lời dặn, ông dạy nó đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” (vào ngay, vào ngay) đủ ba lần, thì một trăm khúc tre tự nhiên dính lại với nhau thành một cây trẻ đủ một trăm đốt. Nó mừng quá, định vác về, nhưng cây tre dài quá, vướng không đi được. Ông lão bảo nó đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” (ra ngay, ra ngay) đúng ba lần thì cây tre trăm đốt lại rời ra ngay từng khúc.

Nó bèn bó cả lại mà gánh về nhà. Đến nơi thấy hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, nó mới hay là ông chủ đã lừa nó đem gả con gái cho người ta rồi. Nó không nói gì, đợi lúc nhà trai đốt pháo cưới, bèn đem một trăm khúc tre xếp dài dưới đất, rồi lẩm bẩm đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” cho liền lại thành một cây tre trăm đốt, đoạn gọi ông chủ đến bảo là đã tìm ra được, và đòi gả con gái cho nó. Ông chủ lấy làm lạ cầm cây tre lên xem, nó đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì ông ta bị dính liền ngay vào cây tre, không làm sao gỡ ra được. Ông thông gia thấy vậy chạy đến, định gỡ cho, nó lại đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì cả ông cũng bị dính theo luôn, không lôi ra được nữa.

Hai họ thấy thế không còn ai dám lại gần nó nữa. Còn hai ông kia không còn biết làm thế nào đành van lạy xin nó thả ra cho. Ông chủ hứa gả con gái cho nó, ông thông gia xin về nhà ngay, nó để cho cả hai thề một hồi rồi nó mới đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thì hai ông rời ngay cây tre, và cây tre cũng rời ra trăm khúc.

Mọi người đều lấy làm khiếp phục đứa ở, ông chủ vội gả con gái cho nó, và từ đó không còn dám khinh thường nó nữa.

>>> Tham khảo: 3 Khoá Học Thai Giáo Tốt Nhất Cho Mẹ Bầu Hiện Nay

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 3:  Sự tích cây khế

Ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ không may mất sớm. Để  lại cho một ngôi nhà nhỏ cùng một cây khế. Thời gian thấm thoát trôi, hai anh em đều lấy vợ. Họ thấy không thể ở chung với nhau được nên đã chia gia tài. Người anh vốn dĩ rất tham lam đã chiếm hết tất cả chỉ chia cho người em một túp lều và mảnh vườn có cây khế ngọt. Nhưng người em cũng không chút phàn nàn, mà chăm chỉ làm ăn.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 3:  Sự tích cây khế
Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 3:  Sự tích cây khế

Đến mùa, nhờ sự chăm sóc của người em. Cây khế bỗng sai quả lạ kì. Hai vợ chồng người em vô cùng mừng rỡ vì nghĩ rằng mình sẽ đem bán khế đổi lấy gạo ăn. Bỗng nhiên, từ đâu bay tới một con chim Phượng hoàng. Nó ăn hết khế của người em. Người em không biết phải làm sao, chỉ biết khóc và van xin chim đừng ăn khế của mình: Chim ơi chim đừng ăn khế của tôi nữa, nếu chim ăn hết khế thì tôi sẽ chết đói mất. Chim thấy thế liền trả lời:

Ăn một quả trả cục vàng

May túi ba gang, mang đi mà đựng

Người em nghe chim nói vậy thì thôi không khóc nữa và nghe theo lời chim, may đúng túi ba gang.

Hôm sau, chim đến bảo người em ngồi lên lưng mình rồi đưa người em bay đi. Bay mãi, bay mãi qua biết bao nhiêu làng mạc, núi đồi, sông suối rồi đến một hoang đảo xa xôi. Chim hạ cánh bảo người em xuống lấy vàng bạc, châu báu mang về. Người em vô cùng kinh ngạc vì chưa bao giờ được nhìn thấy nhiều vàng bạc, châu báu như vậy. mãi ngắm nhìn, người em quên cả việc lấy vàng mang về, mãi đến khi chim giục, người em mới vội vàng lấy mỗi thứ một ít cho vào túi rồi lên lưng Phượng hoàng ra về. Chim thấy vậy bảo người em lấy thêm nhưng người em cũng không lấy vì sợ đường về xa chim sẽ bị mệt. Thế rồi người em cùng chim lên đường trở về nhà.

Từ đó, người em trở nên giàu có và mang tiền của chim chia cho những người nghèo khổ.

Lại nói đến vợ chồng người anh. Họ thấy em trở nên giàu có thì vô cùng tức giận và ghen ghét. Một hôm, người anh sang chơi và đòi người em đổi cho mình lấy cây khế, còn người em lấy hết nhà cửa, ruộng vườn của mình. Người em vui vẻ bằng lòng đổi cho anh.

Năm sau, cây khế cúng sai trĩu quả. Chim Phượng hoàng lại đến ăn khế.

Hai vợ chồng người anh giả vờ khóc lóc van xin chim đừng ăn khế. Chim nói:

Ăn một quả trả cục vàng

May túi ba gang, mang đi mà đựng

Người anh mừng quýnh lên, chạy vội vào nhà may ngay một túi chín gang để đựng được nhiều vàng và ngồi chờ chim Phượng hoàng đến đón đi.

Hôm sau, chim đến đón người anh ra hoang đảo xa xôi. Người anh sung sướng quá lấy thật nhiều vàng bạc, chau báu đầy túi chín gang và nhét hết cả vào người mình mới chịu về.

Đến giữa đường, chim càng bay càng thấy nặng, chim bảo vứt bớt vàng đi cho nhẹ nhưng không nghe. Nói mãi, người anh vẫn không chịu, chim cố hết sức cũng không thể bay được nữa. Đến giữa biển, chim tức mình hất người anh rơi xuống, người anh ân hận van xin chim cứu nhưng đã muộn. Chim bay đi còn người anh ôm túi vàng chìm sâu xuống biển.

  • 8 Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 5 Hay Nhất Mẹ Phải Kể Cho Bé Nghe
  • Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 6 – 11 Truyện Siêu Hay Giúp Bé Thông Minh
  • 11 Truyện Thai Giáo Tháng Thứ 7 Siêu Hay Mẹ Kể Cho Con Thông Minh

Ý Nghĩa truyện hai anh em và cây khế

Anh em phải biết yêu thương đoàn kết, chia sẻ lẫn nhau không tham lam tranh giành,   phải chăm chỉ lao động mới có thành quả, phải biết ơn người đã giúp đỡ mình.

>>> Ba mẹ học thêm khoá học Yoga bầu – Mẹ khỏe mạnh, con an nhiên

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 4: Cậu bé mũi dài 

Ngày xưa có một cậu bé có  cái mũi rất dài,vì thế mọi người gọi cậu là: “Bé mũi dài”

Một buổi sáng đẹp trời, tiếng gió vi vu thổi, tiếng chim Họa Mi hót véo von. Bé Mũi dài nhìn thấy vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua sắc khác nhau: Hoa Hướng Dương vàng rực, Hoa Hồng, Hoa Cẩm Chướng đỏ tươi.

Chú bé nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả,những quả táo chín đỏ, thơm nức. Chú vội vàng leo lên cây để hái nhưng… chú không trèo lên được vì vướng phải cái mũi dài của mình. Bực quá chú nói: “Ước gì cái mũi của tôi biến mất, tôi chẳng cần cái mũi, tôi chỉ cần cái miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, cũng chẳng cần có tai làm gì cả”.

Lúc đó chú Ong, cô Họa Mi đứng gần đó, thấy vậy đều ngạc nhiên nói:

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 4: Cậu bé mũi dài 
Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 4: Cậu bé mũi dài

– Tại sao bạn không cần mũi? Đối với tôi mũi rất cần, có mũi tôi mới có thể thở được, ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa.

Lúc đó chim Họa Mi bay đến chỗ Mũi dài nói:

– Nếu bạn không có tai thì làm sao nghe được tiếng hót của tôi và những âm thanh kỳ diệu xung quanh.

Các cô hoa cũng rung rinh nói:

– Nếu bạn không có mắt bạn có nhìn thấy những màu hoa rực rỡ của chúng tôi không?

Bé mũi dài nghe xong hốt hoảng thấy mình không thể thiếu chúng được. Từ đó cậu luôn giữ gìn vệ sinh cơ thể, giữ gìn đôi mắt, cái mũi… không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa.

Trò truyện cùng bé: sau khi đọc xong câu truyện cậu bé mũi dài các con đã hiểu cơ thể của ai cũng có những đặc điểm riêng biệt, không được chê cười những đặc điểm khác biệt của người khác, cũng như là phải biết yêu quý giữ gìn bảo vệ các bộ phận trên cơ thể mình vì mỗi bộ phận có những chức năng và nhiệm vụ của riêng mình.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 5 Rùa học bay 

Trong một khu rừng nọ, chim sẻ đậu trên cành cây quan sát rùa một hồi lâu, rồi hỏi:

– Anh rùa ơi, anh đang làm gì thế.

– Tôi đang tập bay đó, chim sẻ à.

– Sao vậy? Chẳng phải anh đã chiến thắng trong cuộc thi chạy với thỏ đó sao? Tất cả là nhờ bốn chiếc chân của anh mà.

– Thôi thôi, chú em đừng nhắc nữa. Tôi và thỏ đã thi lại lần nữa, thỏ đã không ngủ quên giữa cuộc nên đã dễ dàng thắng tôi. Lần này tôi sẽ tập bay để quyết đấu một trận với thỏ.

– Nhưng mà anh đâu có cánh?

– Bất kể thế nào tôi cũng phải học bay cho bằng được, chim sẻ à!

Tập mãi, tập mãi mà rùa vẫn chưa bay được. Rùa ta bắt đầu suy tính.

– Thế này không ổn, mình phải đi mời thầy về dạy mới được.

Đúng lúc đó chim ưng bay qua, rùa reo to:

– A, đây chính là người thầy mà mình đang tìm kiếm.

– Anh chim ưng ơi, anh xuống đây cho tôi nhờ một lát với.

– Có chuyện gì vậy, rùa con?

– Anh chim ưng ơi, xin hãy dạy tôi biết cách bay như anh nhé.

– Cái gì cơ? Làm sao mà cậu bay được? Cậu không có cánh thì làm sao nhấc mình lên được chứ?

– Anh xem tôi có cánh rồi đây này. Xin anh hãy nhận tôi làm đồ đệ đi – Vừa nói rùa vừa đạp đạp hai chân trước làm cánh.

– Không được đâu! Cậu ảo tưởng quá đó.

– Tôi sẽ làm được mà! Anh dạy cho tôi đi. Tôi cầu xin anh đó.

– Thôi được, tôi đành dạy cho cậu vậy.

Chim ưng cắp rùa ta bay lên cao. Rùa sung sướng reo lên.

– Ô la la, tôi đã biết bay rồi đây. Hãy buông tôi ra, tôi sẽ tự bay cao hơn nữa.

Dứt lời chim ưng thả ra, rùa con rơi thẳng xuống đất và nhận lấy cái chết thảm.

Ý nghĩa truyện ngụ ngôn Rùa học bay

Trong cuộc sống thay vì học theo những điều mà mình ngưỡng mộ từ người khác, ta hay đặt ra những mục tiêu phù hợp với khả năng của bản thân mình. Điều này giúp ta tự tin trên con đường đi của riêng mình. Nhờ phát huy hết sở trường và ưu thế của mình, cộng với sự kiên trì, nhẫn nại và bền bỉ, ta sẽ đạt được thành công lớn mà nhiều người mơ ước.

Bài học ý nghĩa từ truyện Rùa học bay còn dành cho những bậc cha mẹ. Chúng ta không nên bắt em con trẻ một cách thái quá theo một hình mẫu của người khác. Thay vì đó ta hãy bồi dưỡng dần con trẻ theo khả năng và niềm đam mê của bé. Có một chuyên gia giáo dục đã từng nói rằng: “Phương pháp giáo dục tốt nhất là phương pháp bồi dưỡng lòng yêu thích của trẻ”.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 6 Viên Ngọc Ước 

Ngày xưa có một anh chàng nọ chăn trâu cho một nhà phú hộ. Một hôm anh đánh trâu ra đồng ăn cỏ.

“Một, ha, ba, bốn…một hai ba, bốn…một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy… Hả! Tiêu rồi, đếm lại coi. Đâu rồi, đâu rồi…một, hai, ba…”.

Thật không may, trâu bị mất.

“Cái gì? Mất trâu của ta hả, còn dám về đây sao? Mau đền con trâu lại cho ta”.

“Ông ơi, ông tha cho con, con làm gì có tiền mà đến cho ông hả ông?”

“Không nói nhiều, không đền thì ông gông cổ lên quan đó”.

“Trời ơi, bây giờ làm sao đây? Mất con trâu thì lần này tiêu thật rồi, nghèo lại gặp cái xui nữa, khổ ghê…”.

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 6 Viên Ngọc Ước 
Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 6 Viên Ngọc Ước

Anh đang nằm bất động ngoài ruộng suy nghĩ chưa biết phải làm gì thì một con quạ từ đâu bay tới, quạ tưởng là một cái xác chết nên xà xuống.

“Hả…”

Anh nhanh tay tóm được nó.

“Muốn ăn thịt ta hả? Ta phải giết mi mới được”.

“Xin cậu làm ơn tha cho tôi đi, tôi còn phải nuôi một đàn con nhỏ ở nhà nữa”.

Nghe vậy, anh thương tình thả quạ ra.

“Thôi được rồi, ta tha cho ngươi đấy, đi về đi”.

Trước khi bay đi, quạ nhả ra một viên ngọc.

“Cảm ơn anh đã tha mạng, tôi tặng anh thứ này, đây là viên ngọc ước, có nó anh ước gì cũng được ngay”.

Anh chàng liền thử.

“Hử, ngọc ước hả…ta thử xem nào…ước gì ta có một con trâu”

Tức thì một con trâu to béo hiện ra.

“Hehe, con trâu thiệt rồi, ước gì có một ngôi nhà thiệt to…hay quá, vậy thì mình ước có một cô vợ thật là xinh đẹp nào…hả?…”

Anh liền dắt trâu về trả ông phú hộ rồi xin nghỉ việc. Nhờ có viên ngọc, cuộc sống hai vợ chồng đầy đủ, toàn vẹn, nhưng người vợ tham lam muốn cả gia đình mình cũng được sung sướng như vậy.

“Ở nhà nghen, tôi đi làm”.

Trong lúc chồng đi vắng, nàng đánh cắp viên ngọc quý rồi bỏ về nhà bố mẹ.

“Hả…hả…đâu rồi ta…hả”.

“Trời ơi…vợ ơi là vợ…”.

Anh bị mất viên ngọc, tiếc quá liền đi tìm…

“Mở cửa, mở cửa”.

“Cái gì?…đi về…”.

“Trời ơi, mất ngọc ước rồi, đau lòng quá đi…huhu”.

Bụt hiện ra và hỏi “Làm sao con khóc?”.

“Chuyện là như vầy…là vầy đó Bụt ơi!”.

Bụt liền bảo “Thôi đừng khóc nữa, để ta giúp cho con”.

“Nghe lời ta, nhớ nghe, làm như vậy đó”.

Anh liền làm như lời Bụt dặn, trồng ngay bông hoa trắng trước cửa nhà vợ, bông hoa tỏa ra một mùi hương thơm khác thường khiến cả nhà bên vợ xúm lại ngửi.

“Hừ, thơm ghê bà ha”.

Như lạ thay, vừa ngửi xong, mũi người nào người nấy cứ dài ra như mũi loài voi, trông thật tức cười.

“Trời ơi, sao mũi tôi lại dài ra, mũi của tôi…”

Anh nghe tin liền đến nhà vợ hỏi thăm.

“Cha ơi, nhà mình có chuyện gì mà buồn rầu vậy cha”.

“Con ơi, không biết nhà ta có tội gì, bị trời phạt như thế này, thiệt là xấu hổ quá con”.

“Hahaha, trời ơi, nhìn mắc cười quá. Là do vợ con nó ăn cắp viên ngọc quý của con đó cha”.

Nghe vậy, ông ta hối lỗi sai trả lại viên ngọc.

“Vậy hả? Trả con nè, chúng ta không cần viên ngọc này nữa đâu”.

Bấy giờ anh mới lấy bông hoa màu đỏ ra cho mọi người ngửi, tức thì mũi của mọi người co lại bình thường như trước. Cả nhà hối hận xin lỗi chàng trai. Hai vợ chồng lại sống hòa thuận với nhau.

 

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 7 Khỉ và cá heo

Một ngày nọ, các thuỷ thủ bắt tay vào chuẩn bị đồ đạc để ra khơi trên chiếc thuyền buồm, đây sẽ là một hành trình dài. Một thuỷ thủ còn mang theo một chú khỉ lên thuyền.

Thuyền ra khơi lênh đênh giữa biển khơi, bớt ngờ có một cơn bão khủng khiếp kéo tới và làm lật tàu của họ. Toàn bộ các thuỷ thủ đều rơi xuống biển, và cả chú khỉ cũng vậy, nó chắc chắn rằng mình sẽ bị chết đuối.

Truyện Thai Giáo Cho Bé Trong Bụng Mẹ Số 5 - Khỉ và cá heo
Truyện Thai Giáo Cho Bé Trong Bụng Mẹ – Khỉ và cá heo

Đột nhiên một chú cá heo xuất hiện và cứu mạng khỉ. Nó cõng khỉ trên lưng và bơi vào hòn đảo gần nhất để tránh bão.

Hai con vật tìm được một hòn đảo nhỏ, khi tới nơi khỉ xuống khỏi lưng của cá heo. Cá heo hỏi “Bạn đã bao giờ tới một hòn đảo nào như này chưa?”

Khỉ liến thoắng trả lời: “Tất nhiên rồi. Bạn biết không, vua của hòn đảo này còn là bạn thân của tớ đấy. Thực ra tớ là hoàng tử khỉ đấy bạn cá heo ạ”.Cá heo biết rằng sự thực không có ai sống trên hòn đảo hoang này cả, nó nói: “Tốt, tốt, thì ra bạn là một hoàng tử cơ đấy! Bây giờ bạn còn có thể trở thành vua nữa cơ!”

Con khỉ hỏi: “Làm thế nào để trở thành vua? ”

Cá heo bắt đầu bơi ra xa, đoạn nó quay lại trả lời khỉ: “Dễ thôi mà bạn khỉ. Bạn là con vật duy nhất trên hòn đảo này, tự nhiên bạn sẽ trở thành vua thôi!”

Khỉ nhận ra sai lầm từ thói khoác lác của mình nhưng đã quá muộn, cá heo đã bơi đi rất xa bỏ lại nó một mình trên hoang đảo.

BÀI HỌC rút ra từ câu chuyện trên:

Nói dối và khoác lác sẽ mang lại rất nhiều rắc rối. Hãy là một đứa trẻ ngoan và trung thực nhé các bé!

Truyện thai giáo tháng thứ 8 số 8 Truyện cây rau của thỏ út 

Truyện Cây Rau Của Thỏ Út Đầy Đủ Và Chi Tiết Nhất
Truyện Cây Rau Của Thỏ Út

Mùa thu đã qua, mùa đông đã tới. Thỏ Mẹ dẫn các con ra vườn và bảo:

– Các con ạ, bây giờ là vụ rau rồi, mẹ sẽ dạy các con trồng củ cải nhé.
Ba anh em Thỏ ríu rít trả lời:
– Thưa mẹ, vâng ạ!
Bốn mẹ con quây quần bên luống đất, mẹ bắt đầu giảng:
– Muốn trồng rau, người ta phải làm đất, rồi gieo hạt…
Nhưng mới nghe mẹ nói vậy, thỏ Út đã nghĩ thầm:
“Thế thì mình cũng biết rồi” và không chú ý nghe mẹ nói nữa. Chú ngồi đấy nhưng còn mải nhìn theo con bươm bướm ngoài vườn nên chẳng biết mẹ còn dặn điều gì nữa.
Mẹ giảng xong, ba anh em bắt đầu làm việc, mỗi người phải trồng một luống rau nho nhỏ. Hai anh của thỏ Út cặm cụi cuốc đất, đập đất cho nhỏ tơi ra rồi mới gieo hạt, còn Thỏ Út thì chỉ làm qua quýt rồi nhảy đi chơi.
Ít ngày sau, hạt giống nảy mầm. Những cây rau bé li ti hiện ra. Hai luống rau của các anh cây mọc đều, trông như những chiếc khăn màu xanh tươi phủ lên mặt đất, còn luống rau của thỏ Út thì cây mọc thưa thớt, cây cao, cây thấp. Thế nhưng thỏ Út vẫn mải chơi chẳng chịu chăm bón gì cả.

Tới vụ thu hoạch, cây rau nào của các anh lá cũng to, củ cũng to, còn những cây rau của thỏ Út thì cằn cỗi vì thiếu nước, củ bé tí tẹo. Thỏ Út xấu hổ quá, biết nói sao với mẹ bây giờ?
Thấy vậy, thỏ Mẹ bảo:
– Nếu con chú ý nghe lời mẹ và chăm sóc vườn rau thì rau của con sẽ tươi tốt đúng không?
Sau vụ ấy, thỏ Út hỏi lại mẹ cách làm đất, trồng rau, vun luống, gieo hạt rồi bắt đầu trồng lại luống rau khác.
Đúng như lời mẹ đã nói: “Phải biết cách trồng và chăm sóc tưới bón”. Lần này, rau của thỏ Út lớn rất nhanh. Đến vụ thu hoạch, thỏ Út chở về nhà những cây rau lá xanh non.
Thỏ Út rất vui. Mẹ thỏ còn vui hơn vì thấy thỏ Út đã biết chăm chỉ và chịu khó làm việc.

Truyện số 9 Chú chồn lười học 

Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng Chồn mướp vẫn không chịu đến trường, cứ lo rong chơi.

2. Truyện cho trẻ mầm non số 2: Chú chồn lười học
2. Truyện cho trẻ mầm non số 2: Chú chồn lười học

Bố mẹ cưng quá nên Chồn sinh hư, khuyên bảo mấy cậu cũng không nghe, còn cãi lại nữa. Chồn rủ Nhím đi chơi, nhưng Nhím từ chối vì phải lo đi học. Cả Thỏ và Sóc cũng vậy. Chồn phải đi chơi một mình, mải ham bắt bướm nên càng lúc càng đi lạc vào trong rừng.

Chồn tìm đường ra ngoài, nhưng không biết chữ nên không đọc được bảng chỉ dẫn. Cậu ngồi xuống vừa khóc vừa hối hận, nếu chịu khó đi học biết chữ thì bây giờ đâu phải như thế này. Đúng lúc đó thì bác Sư Tử xuất hiện, chồn tưởng mình sắp bị ăn thịt nên quỳ lạy xin tha mạng.

Bác Sư Tử bảo: “Ta chỉ muốn giúp cháu thôi, vì cháu không biết chữ chứ gì?” Chồn gật đầu. Được bác Sư Tử khuyên răn và chỉ đường, Chồn mừng lắm và nhất quyết từ nay phải đi học.

Truyện số 10 Truyện cáo thỏ và gà trống 

Câu chuyện về chú thỏ bị cáo cướp nhà.

Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ, có một con Cáo và một con Thỏ. Cáo có một ngôi nhà bằng băng, còn Thỏ có một ngôi nhà bằng gỗ. Mùa xuân đến, nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà Thỏ sưởi nhờ rồi đuổi luôn Thỏ ra ngoài.Thỏ vừa đi vừa khóc. Một lát sau Thỏ gặp bầy Chó.

Bầy Chó hỏi Thỏ:

– Tại sao Thỏ khóc?

– Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.

Truyện số 10 Truyện cáo thỏ và gà trống 
Truyện số 10 Truyện cáo thỏ và gà trống

– Thỏ ơi, đừng khóc nữa!

Bầy Chó an ủi Thỏ.

– Chúng tôi sẽ đuổi được Cáo đi.

Bầy Chó cùng Thỏ đi về nhà Thỏ. Bầy Chó nói:

– Gâu! Gâu! Gâu! Cáo cút mau!

Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:

– Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác!

Bầy Chó sợ quá chạy mất.

Thỏ lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con Gấu đi qua, Gấu hỏi:

– Tại sao Thỏ khóc?

– Làm sao mà tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo, Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.

– Thỏ ơi! Thỏ đừng khóc nữa! Ta sẽ đuổi được Cáo đi!

– Không, Bác Gấu ơi, Bác không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được thì bác đuổi làm sao được!

– Đuổi được chứ!

Gấu nói giọng cương quyết. Gấu và Thỏ về đến nhà Thỏ, Gấu gầm lên:

– Cáo, cút ngay!

Cáo ngồi trên bệ lò sưởi nói vọng ra:

– Ta mà nhảy ra thì chúng mày tan xác!

Gấu sợ quá chạy mất.

Thỏ trở lại ngồi dưới bụi cây và khóc. Một con gà Trống mào đỏ đi qua, vai vác một cái hái. Gà Trống thấy Thỏ khóc bèn hỏi:

– Tại sao Thỏ khóc?

– Làm sao tôi không khóc được. Tôi có một ngôi nhà bằng gỗ, còn Cáo có một ngôi nhà bằng băng. Mùa xuân đến nhà Cáo tan ra thành nước, Cáo xin sang nhà tôi sưởi nhờ rồi đuổi luôn tôi ra khỏi nhà.

– Ta về nhà đi, tôi sẽ đuổi được Cáo thôi.

– Không! Anh không đuổi được đâu. Chó đuổi mãi không được, Gấu đuổi mãi không xong thì anh đuổi làm sao được!

– Thế mà tôi đuổi được đấy, nào đi!

Gà Trống và Thỏ cùng về nhà Thỏ. Gà Trống cất tiếng hát:

– Cúc cù cu cu.

Ta vác hái trên vai

Đi tìm Cáo gian ác

Cáo ở đâu ra ngay!

Cáo sợ quá bảo:

– Tôi đang mặc quần áo ạ!

Gà Trống lại hát:

– Cúc cù cu cu.

Ta vác hái trên vai

Đi tìm Cáo gian ác

Cáo ở đâu ra ngay!

Cáo nói:

Cho tôi mặc áo bông đã!

Lần này thì gà quát lên:

– Cúc cù cu cu.

Ta vác hái trên vai

Đi tìm Cáo gian ác

Cáo ở đâu ra ngay!

Cáo từ trong nhà gỗ nhảy vọt ra, chạy biến vào trong rừng. Từ đó, Thỏ lại được sống trong ngôi nhà của mình.

Truyện số 11 Vịt xám không nghe lời mẹ 

Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:

– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một mình mà con cáo ăn thịt đấy !

Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.

Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đã quên ngay lời mẹ dặn. Chú lẻn đi chơi một mình, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhìn xuống, chú thấy từng đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong mình nhảy tanh tách.

Thích quá, chú nhảy xuống mò lấy, mò để. Lúc ăn đã gần no, chú mới nhìn lên chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sơ, chú nhảy lên bờ gọi mẹ ầm ĩ : “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ, nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy.

Nó lẩm bẩm

– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy ! Hôm nay mình sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.

Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thì cũng là lúc Vịt mẹ tìm thấy Vịt Xám. Trông thấy Cáo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xám nhảy tùm xuống ao. Thế là Vịt Xám thoát chết.

Từ đấy Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.

>>> Ngoài đọc truyện thai giáo tháng thứ 8 trên cho bé, Các phụ huynh và các thầy cô có thể đăng ký kênh Youtube của chúng tôi để xem nhiều truyện hay và thơ hay cho bé. Đăng Ký Ngay 

Đăng bởi: Trường Tiểu Học Tiên Phương

Chuyên mục: Truyện cổ tích

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *