Học TậpLớp 7

Top 50 bài Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc hay nhất

Thầy cô xin giới thiệu 50 bài văn Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc hay nhất, chọn lọc giúp học sinh lớp 7 viết các bài tập làm văn hay hơn. Tài liệu gồm có các nội dung chính sau:

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

Dàn ý Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

I. Mở bài
Rừng và biển là hai tài nguyên vô cùng quan trọng đối với một quốc gia. Với những quốc gia có được: “ Rừng vàng biển bạc” như Việt Nam ta là điều đáng tự hào.
II. Thân bài
1. Giải thích:
“Rừng vàng biển bạc” thành ngữ chỉ sự giàu có mà thiên nhiên ưu ái ban tặng cho đất nước về rừng rậm xanh mát, cây cối tốt tươi, diện tích rừng lớn và biển xanh sóng vỗ với sự phát triển phong phú về thuỷ sản.

Bạn đang xem: Top 50 bài Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc hay nhất

– Hiện trạng của “Rừng vàng biển bạc ở Việt Nam”

– Trước những năm đất nước chưa bước vào con đường hiện đại hoá công nghiệp hoá, Việt Nam có diện tích rừng rất lớn và tài nguyên biển phong phú.

– Khi đất nước càng phát triển kéo theo đó là hệ luỵ về cạn kiệt tài nguyên rừng và biển

– Khai thác gỗ quá đà, đốt rừng làm nương rẫy, chặt cây lấy gỗ,…

– Đánh bắt bừa bãi, dùng mìn, bom đánh bắt cá tôm, gây ô nhiễm môi trường biển,…

2. Vì sao có vấn đề này ?

– Con người ỷ lại vào tự nhiên và thản nhiên khai thác không cần suy nghĩ hậu quả

– Nhu cầu đời sống ngày một tăng khiến những người kinh doanh tìm đủ mọi cách tận dụng tài nguyên rừng và biển

– Trình độ dân trí nhận thức còn kém

3. Giải quyết vấn đề:

– Đưa ra những biện pháp hữu dụng và ngăn chặn kịp thời mọi hành động gây hại tới rừng và biển

– Trau dồi kiến thức, học tập rèn luyện

– Kêu gọi mọi người chung tay bảo vệ tài nguyên rừng và biển nước nhà
III. Kết bài

Để Việt Nam là một đất nước có “Rừng vàng biển bạc” thì mọi người dân phải có nhận thức đúng đắn và những hành động thiết thực bảo vệ chúng.

Video Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

Video Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc – Mẫu 1

Trong lịch sử đã từng có rất nhiều cuộc chiến tranh xảy ra và lý do cơ bản là tranh giành tài nguyên vì không phải quốc gia nào cũng được tự nhiên ban cho tài nguyên phong phú. Việt Nam chúng ta vô cùng tự hào là đất nước có: “Rừng vàng biển bạc” nhưng ngày nay với xã hội phát triển vấn đề này lại đáng báo động.

“Rừng vàng biển bạc” là câu thành ngữ của cha ông ta nói về sự ưu ái của thiên nhiên ban tặng cho đất nước. Đó là rừng xanh với diện tích bao phủ lớn không chỉ giúp cho bầu không khí trong sạch mà còn góp phần gia tăng về lâm sản đất nước đó. Đó là biển với diện tích lớn, nguồn thuỷ lợi dồi dào phục vụ cho ngành ngư nghiệp. Một đất nước có “Rừng vàng biển bạc” là niềm tự hào to lớn.

Vậy “Rừng vàng biển bạc” ở Việt Nam có biểu hiện như thế nào? Trước những năm 2000, khi Việt Nam còn mới bắt đầu đi vào con đường phát triển mới, diện tích rừng của Việt Nam rất lớn, độ bao phủ rộng, biển rất sạch, cá tôm phong phú. Tuy nhiên, khi đất nước bước vào con đường hiện đại hoá thì điều này đã không còn. Rừng và biển bị khai thác nặng nề. Hàng năm có hàng nghìn cây gỗ cổ thụ bị đốn, nhiều rừng bị trọc, xói mòn đất. Nhiều vụ cháy rừng xảy ra khiến nhiều khu rừng cháy hoàn toàn. Nhiều lâm tặc khai thác gỗ hiếm khiến những cây thân lớn bị đốn sử dụng bừa bãi. Dẫn đến diện tích rừng thiếu hụt, giảm nặng nề mà nhiều động vật thiếu chỗ ở. Cũng hàng năm, nhiều nhà máy xí nghiệp thải ra biển rác thải, nước thải chưa được xử lí khiến môi trường biển bị tàn phá. Vụ xả thải của nhà máy Fomosa năm 2016 gây chấn động cả nước vì ảnh hưởng nặng nề của nó khiến cho cá chết hàng loạt, nước biển ô nhiễm, đời sống nhân dân bị ảnh hưởng sâu sắc. Nhiều người dân đánh bắt cá tôm dùng mìn, điện, … làm cho xác cá, tôm phân huỷ ngay trên nước. Hơn thế, việc đánh bắt gần bờ quá nhiều năm liền khiến cho tài nguyên biển cũng dần cạn kiệt. Như vậy, Việt Nam đang dần mất đi “Rừng vàng biển bạc” mà tạo hoá ưu ái ban cho.

Hiện trạng này xảy ra tại Việt Nam đến từ rất nhiều lý do. Trước hết con người quá ỷ lại vào tự nhiên, cho rằng như vậy là quá đủ nên tự nhiên khai thác sử dụng mà không nghĩ đến tương lai, hậu quả kế tiếp. Khi đời sống ngày một phát triển kéo theo nhu cầu của con người ngày càng tăng. Dân số đông hơn, con người cần nhiều chỗ để ở, nhu cầu sinh hoạt tăng, cây sẽ bị đốn để lấy đất xây nhà, biển sẽ khai thác nhiều hơn để có đủ nhu cầu hàng ngày. Những người kinh doanh hiểu được điều này sẽ nghĩ những cách khai thác nhanh hơn, đỡ tốn kém hơn nhưng thiệt hại nhiều hơn với biển và rừng. Và hơn thế, trình độ dân trí nước ta còn thấp, ý thức của nước ta cũng kém dẫn đến hiểu biết chưa sâu sắc và để lại hậu quả không ngờ.

Để vấn đề hiện trạng xấu này không còn. Chính phủ, địa phương đưa ra những biện pháp hữu dụng và ngăn chặn kịp thời mọi hành động gây hại tới rừng và biển. Không chỉ những nhà môi trường học, những học sinh đang ngồi ghế nhà trường chúng ta mà mọi người dân phải luôn trau dồi kiến thức, học tập rèn luyện. Hơn vậy mọi người phải biết kêu gọi cùng chung tay bảo vệ tài nguyên rừng và biển nước nhà.

Việt Nam sẽ lại tự hào là một đất nước có “Rừng vàng biển bạc” khi mọi người dân chúng ta phải có nhận thức đúng đắn và những hành động thiết thực bảo vệ những gì mà tự nhiên tạo hoá ban tặng cho chúng ta.

RỪNG VÀNG BIỂN BẠC

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 2

Việt Nam là một quốc gia có đường bờ biển dài và diện tích đồi núi chiếm ¾ trong tổng số diện tích lãnh thổ. Vì vậy tài nguyên biển cũng như tài nguyên rừng rất đa dạng và phong phú. Câu thành ngữ “Rừng vàng biển bạc” của cha ông ta nhằm ca ngợi tài nguyên biển và rừng; đồng thời nhắn nhủ mọi người có ý thức bảo vệ nguồn tài nguyên giàu có đó.

Việt Nam có đường bờ biển dài 3260km, diện tích 1000000 m2. Với diện tích và chiều dài như vậy thì nguồn hải sản như tôm, cá, ốc, cua…rất đa dạng và phong phú. Sự giàu có của nguồn tài nguyên biển hằng năm mang đến thu nhập cũng như doanh số khủng cho kinh tế Việt Nam. Thủy sản vừa cung cấp cho người dân trong nước vừa xuất khẩu ra các nước bên ngoài. Đây chính là điểm nổi bật và đáng phát triển của kinh tế nước ta trong những năm vừa qua.

Diện tích đồi núi của Việt Nam nhiều nên nguồn tài nguyên rừng rất phong phú và đa dạng. Trên hết là các loại gỗ khác nhau như: lim, táu, mè, sưa, mít… Đây đều là những loại gỗ có giá trị kinh tế rất cao. Hơn hết bên trong rừng còn có các loại động vật. Rừng là nơi cư trú an toàn cho chúng, đảm bảo được sự sống, sinh tồn và phát triển của chúng. Sự đa dạng của tài nguyên rừng khiến cho Việt Nam có thế lực để phát triển kinh tế rừng. Sự phát triển của tài nguyên rừng sẽ giúp cho đất nước ta có được nhiều tiềm năng để phát triển các ngành nghề khác.

Như vậy, nền kinh tế Việt Nam trên hai phương diện lâm nghiệp và thủy sản đang ngày càng phát triển mạnh. Do sự đa dạng về tài nguyên biển và tài nguyên rừng.

Tuy nhiên có rất nhiều người đã lợi dụng sự đa dạng, giàu có và phát triển của tài nguyên rừng và biển để thu lãi lời cho bản thân mình. Hằng năm tình trạng “lâm tặc” vẫn diễn ra rất nhiều, nạn khai thác rừng trái phép hoặc đốt rừng làm nương rẫy đã làm giảm đi tài nguyên rừng phong phú. Điều này không những ảnh hưởng đến kinh tế mà còn khiến cho môi trường sống đang bị đe dọa.

Nguồn tài nguyên biển đang dần cạn kiệt vì những hoạt động sinh hoạt cũng như sản xuất của con người. Việc ô nhiễm môi trường nước nói chung, môi trường biển nói riêng đã khiến cho tài nguyên biển đang bị dao động. Như vậy ý thức của con người quyết định rất lớn đến việc duy trì sự giàu có và đa dạng của tài nguyên biển.

Bởi vậy để bảo vệ sự đa dạng của tài nguyên biển và tài nguyên rừng đa dạng và ngày càng phát triển hơn thì cần có sự can thiệp của cơ quan chức và ý thức của mỗi người. Mỗi người một ý thức và coi trách nhiệm bảo vệ tài nguyên rừng và biển là trách nhiệm chung cần gánh vác.

“Rừng vàng biển bạc” là câu thành ngữ ca ngợi sự giàu có của tài nguyên biển và rừng. Nhưng bên cạnh đó chúng ta cũng cần có ý thức để bảo vệ và phát triển hơn nữa nguồn tài nguyên này. 

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 3

Trước tình trạng tài nguyên thiên nhiên bị tàn phá, lũ lụt xảy ra liên miên, nhiều nơi vẫn “thi nhau” phá rừng, kể cả rừng đầu nguồn và rừng phòng hộ ven biển vì cái lợi trước mắt mà không nghĩ đến lợi ích lâu dài…

Những việc làm thiếu ý thức đó không những làm mất đi hệ sinh thái phong phú dưới tán rừng mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến việc phòng chống lụt bão.

Trước tình trạng nói trên, một số người cho rằng quan niệm không đúng về “rừng vàng biển bạc” tưởng như vô tận và là biểu tượng của một đất nước được thiên nhiên ưu đãi.Từ đó đã  giáo dục cho thế hệ trẻ nhận thức không đúng về thực trạng tài nguyên đất nước, có tâm lý chủ quan, ỷ lại vào nguồn tài nguyên thiên nhiên sẵn có.

Ngược lại như nước Nhật, họ giáo dục con em rằng đất nước Nhật nghèo, không có tài nguyên, vì vậy cần cố gắng học tập, trở thành những người sáng tạo trong nghiên cứu đổi mới công nghệ. Còn nước ta thì lại nói với con em rằng Việt Nam “rừng vàng biển bạc”, làm thế hệ trẻ có tâm lý ỷ lại vào tài nguyên thiên nhiên sẵn có. Khi thành người lớn rồi, mà nhiều người cũng vẫn chỉ biết dựa vào “đào bới, chặt hạ” thiên nhiên… 

Vậy thực chất vấn đề ra sao? Chúng ta đều biết rằng, một trong những nhiệm vụ của người lớn, của các nhà giáo dục là giúp cho thế hệ trẻ có nhận thức đúng đắn về đất nước, cuộc sống, từ đó hình thành nhân sinh quan, thế giới quan khoa học. “Rừng vàng biển bạc” là câu nói quen thuộc của người xưa, chỉ sự giàu có, quý giá của thiên nhiên đất nước.

Danh nhân Nguyễn Công Trứ đã có dụng ý khi đặt tên hai vùng đất mới do ông tổ chức khai khẩn lập nên là Tiền Hải (biển bạc) và Kim Sơn (núi vàng). Trong cách gọi ấy đã chất chứa tình yêu, niềm tự hào đối với giang sơn gấm vóc!

Liệu có gì sai khi chúng ta nói với con em sự thật về Tổ quốc mình là “rừng vàng, biển bạc”? Việt Nam là đất nước có đường bờ biển dài gần 3.500 km, hàng triệu km2 thềm lục địa, hàng ngàn con sông, với rất nhiều sản vật, diện tích núi rừng chiếm đến 40% với những cánh rừng nguyên sinh, hệ động vật và thực vật vô cùng phong phú. Nguồn tài nguyên khoáng sản của chúng ta cũng phong phú, nhiều chủng loại, trải dài từ Bắc chí Nam.

Cung cấp cho thế hệ trẻ những tri thức đúng đắn về đất nước, để các em yêu quý, tự hào, có ý thức giữ gìn bảo vệ, phát triển là đạo lý, là nhiệm vụ của các nhà giáo dục. Nếu ai đó nói rằng đất nước ta khô cằn, xơ xác, hóa ra chẳng là xuyên tạc, thiếu trung thực hay sao?

Người Nhật họ giáo dục con em họ như vậy, cũng xuất phát từ lòng trung thực, vì đất nước Nhật Bản rất nghèo nàn về tài nguyên, và thường xuyên phải chịu những trận động đất khủng khiếp. Trung thực là nền tảng, là gốc của đạo đức, giáo dục.

Xuất phát từ mong muốn giáo dục lòng yêu nước, tự hào dân tộc cho thế hệ trẻ và nhân dân, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhiều lần phát biểu về đất nước Việt Nam “rừng vàng biển bạc”.

Người nói nước ta “rừng vàng biển bạc” nhằm khẳng định những điều kiện thuận lợi cho công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội trên đất nước ta. “Nước ta có “rừng vàng biển bạc”, nhân dân ta cần cù” (Bài nói tại Hội nghị nghiên cứu lịch sử Đảng của Ban Tuyên giáo trung ương, ngày 28/11/1959). “Nước ta ở về xứ nóng, khí hậu tốt; Rừng vàng biển bạc đất phì nhiêu…”( Bài nói chuyện tại Hội nghị lần thứ 7 BCH Trung ương Đảng Lao động Việt Nam khóa 3 ngày 16/4/1962).

Đặc biệt, trong cách nói “rừng vàng biển bạc”, Bác Hồ đã nhấn mạnh nhiệm vụ bảo vệ rừng, giữ gìn tài nguyên thiên nhiên quý giá cho thế hệ sau. Người nói: “Ta thường nói “rừng vàng biển bạc”. Rừng là vàng, nếu mình biết bảo vệ, xây dựng thì rừng rất quý” (Bài nói tại Hội nghị Tuyên giáo miền núi, ngày 31/8/1963). 

Trong bài nói chuyện với nhân dân và cán bộ tỉnh Hà Bắc, ngày 17/10/1963, Người nhấn mạnh: “Tục ngữ ta có câu “rừng vàng biển bạc”. Gây rừng và bảo vệ rừng là rất cần thiết. Hiện nay tỉnh ta còn cái tệ phá rừng, thế thì khác nào đem vàng đổ xuống biển?”.

Như vậy, khi nói “rừng vàng biển bạc”, Bác Hồ đã phê phán mạnh mẽ tệ phá rừng, hủy hoại tài nguyên của địa phương. Những ý kiến của Người hôm nay vẫn còn nguyên vẹn tính thời sự, nhắc nhở chúng ta về ý thức giữ gìn, bảo vệ nguồn tài nguyên quý giá của Tổ quốc.

Từ đó, ý kiến cho rằng dạy cho thế hệ trẻ về Tổ quốc Việt Nam “rừng vàng biển bạc” làm phát sinh tư tưởng ỷ lại, thiếu cố gắng, hay là nguyên nhân gián tiếp gây nên tệ phá rừng là hết sức sai lầm, hoặc do cố tình xuyên tạc với ý định xấu. Một số người không hiểu vấn đề, chỉ biết nói theo người khác và vô tình đã gây nên những hậu quả không đáng có. Đó là hành vi chạy theo lối “phản biện” hời hợt, vô trách nhiệm.

Giải thích “Rừng vàng biển bạc” nghĩa là gì hay nhất ngắn gọn | VFO.VN

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 4

Khi nhắc đến đặc điểm tự nhiên và nguồn tài nguyên thiên nhiên của đất nước Việt Nam ta, chúng ta nhớ đến câu thành ngữ quen thuộc “Rừng vàng biển bạc”. Câu thành ngữ trên không chỉ đề cập đến vấn đề nước ta có rừng, có biển, cũng như nguồn tài nguyên phong phú, đa dạng của chúng mà bên cạnh đó còn là lời cảnh báo về trách nhiệm của con người trong việc khai thác và bảo vệ nguồn tài nguyên quý giá của đất nước.

“Rừng vàng biển bạc” là ý nói về sự giàu có, phong phú và đa dạng của rừng – biển nước ta, đồng thời cũng khẳng định giá trị của hai loại tài nguyên này, tài nguyên rừng được ví như mỏ vàng của nước ta, còn tài nguyên biển được ví như mỏ bạc. Cả hai nguồn tài nguyên đều rất phong phú và giá trị cao, có thể chứng minh qua các số liệu thống kê về hai loại tài nguyên này. Trước hết, nói về “rừng vàng”, Việt Nam có 3⁄4 lãnh thổ chủ yếu là đồi núi tạo ra thế mạnh về nguồn tài nguyên rừng, diện tích rừng lớn và giàu có, đa dạng về các thành phần loài động – thực vật, trong đó có nhiều loại quý hiếm tiêu biểu cho sinh vật rừng nhiệt đới, một số loài nằm trong danh sách đỏ.

Tài nguyên rừng còn mang lại sự đa dạng sinh học và đa dạng các hệ sinh thái cho tự nhiên Việt Nam. Như vậy, có thể khẳng định tài nguyên rừng của nước ta mang lại nhiều tiềm năng, đóng góp rất lớn cho sự phát triển kinh tế – xã hội. Nói đến “biển bạc”, với đường bờ biển kéo dài 3260 km và vùng biển rộng 1 triệu km2, tài nguyên vùng biển của nước ta rất giàu tài nguyên khoáng sản và hải sản. Trong đó khoáng sản giàu có nhất cả về trữ lượng và giá trị là dầu khí, nghề làm muối phát triển ở vùng ven biển, ngoài ra còn có các bãi cát đẹp phát triển du lịch. Sinh vật biển Đông rất giàu thành phần loài và có năng suất sinh học cao với hơn 2000 loài cá, hơn 100 loài tôm, vài chục loài mực và hàng nghìn sinh vật sinh vật khác, các rạn san hô. Sự giàu có của tài nguyên biển và rừng chính là đóng góp to lớn nhất cho sự phát triển và vị thế của nền kinh tế nước ta.

Tuy nhiên, bất cứ nguồn tài nguyên nào dù giàu có đến đâu, khai thác nhiều rồi cũng sẽ cạn kiệt, chính vì vậy, bên cạnh việc nhận thức được giá trị của tài nguyên, chúng ta phải chú trọng đến việc bảo vệ và phát triển nguồn tài nguyên một cách bền vững. Trước giá trị lớn mà nguồn tài nguyên mang lại, con người đang ngày dần khai thác cạn kiệt và khai thác một cách bất chấp. Việc khai thác rừng trái phép cũng như khai thác quá mức khiến cho diện tích đất trống đồi núi trọc ngày càng lớn, nạn phá rừng của lâm tặc ngày càng diễn ra phức tạp, tập quán đốt rừng làm nương rẫy của người dân cũng đe dọa nghiêm trọng tới tài nguyên rừng. Trong khi đó công tác bảo vệ rừng còn quá lỏng lẻo, số rừng được trồng mới quá ít so với số rừng bị khai thác. Nguồn tài nguyên biển cũng đang bị khai thác quá mức dẫn đến cạn kiệt và ô nhiễm nghiêm trọng. Nạn đánh bắt thủy hải sản bằng bom mìn triệt đường sinh trưởng và phát triển của sinh vật vẫn diễn ra thường xuyên. Chất thải, nước thải từ các hoạt động sống của con người, các nhà máy, xí nghiệp xả trực tiếp ra biển khiến cho môi trường biển dần suy thoái, ô nhiễm nặng nề.

Chúng ta phải kịp thời ngăn chặn các tác động xấu ảnh hưởng đến tài nguyên rừng và biển, đặt vấn đề khai thác phải đi đôi với bảo vệ và phát triển nguồn tài nguyên, hạn chế sự khai thác quá mức và ô nhiễm môi trường. Bảo vệ nguồn tài nguyên rừng và biển chính là bảo vệ hai mỏ vàng bạc giá trị nhất của nước ta, nhìn nhận ở góc độ phát triển bền vững sử dụng hợp lý vì bảo vệ tài nguyên rừng – biển chính là bảo vệ cuộc sống và tương lai của chính chúng ta

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 5

Đất nước Việt Nam ta ngoài những điều đáng tự hào như truyền thống đánh giặc ngoại xâm, truyền thống uống nước nhớ nguồn, tôn sư trọng đạo… cũng còn có điều tự hào nữa về vật chất, đó là nước ta đã được mẹ thiên nhiên ưu ái cho nhiều nguồn tài nguyên, khoáng sản phong phú. Người ta ví nước Việt Nam ta là “Rừng vàng biển bạc”.

    Quả thật như vậy, câu thành ngữ: “Rừng vàng biển bạc” đã ca ngợi hai tài nguyên của đất nước ta là tài nguyên rừng và tài nguyên biển, thể hiện niềm tự hào của cha ông về tài sản của đất nước. Đất nước Việt Nam có rừng rậm xanh mát, cây cối tốt tươi, diện tích rừng và biển lớn mang lại nhiềm tiềm năng phát triển kinh tế, du lịch. Đằng sau niềm tự hào ấy, hẳn cha ông chúng ta cũng có ý nhắc nhở con cháu về ý thức bảo vệ tài sản của dân tộc.

    Sở dĩ có thể ví von nước ta có: “Rừng vàng biển bạc” bởi diện tích đồi núi nước ta chiếm 3/4 diện tích lãnh thổ, đường bở biển cũng rất dài, diện tích khoảng một triệu mét vuông. Trước kia, khi quá trình công nghiệp hóa – hiện đại hóa chưa phát triển như bây giờ diện tích rừng nước ta rất lớn. Rừng được ví như là phổi xanh của trái đất “Nếu thế giới không có rừng không khác gì con người không có phổi”. Rừng còn cung cấp rất nhiều các loại gỗ quý như đinh, lim, sến, táu, hương… cho ngành công nghiệp khai thác gỗ, chế biến gỗ. Rừng còn là nơi trú ngụ của nhiều động thực vật quý hiếm, giúp bảo vệ và cân bằng hệ sinh thái. Hơn nữa rừng còn cung cấp nhiều loại dược phẩm quý cho ngành y. Hiện nay, ngành du lịch sinh thái rất phát triển nên rừng sinh thái mang lại giá trị lớn cho du lịch… Còn biển thì sao? Biển nước ta đã được khai thác để phát triển dịch vụ du lịch từ lâu mang lại nguồn thu rất lớn. Cùng với đó biển cung cấp nguyên liệu cho ngành công nghiệp chế biến thủy hải sản, cung cấp cát cho ngành chế biến thủy tinh. Ở các bãi biển không phát triển du lịch được thì làm bãi nuôi trồng thủy hải sản. Nguồn lợi từ biển mang lại có cả các mỏ dầu khí cho con người khai thác, sử dụng và xuất khẩu. Các nhà máy điện cũng được xây dựng dựa vào tài nguyên biển. Có thể thấy, rừng và biển đã góp phần giúp cho nền kinh tế Việt Nam phát triển nhanh và đạt hiệu quả như bây giờ.

    Tuy nhiên, với thực trạng khai thác và sử dụng tài nguyên rừng và biển như hiện nay thì chẳng mấy chốc tài nguyên thiên nhiên quý giá đó sẽ bị cạn kiệt. Tình trạng phá rừng, đốt rừng làm nương rẫy vẫn diễn ra, lâm tặc vẫn hoành hành nên nhiều cánh rừng đã bị mất, tỉ lệ đất trống, đồi núi trọc tăng nên. Tuy Nhà nước và cá cơ quan chức năng đã vào cuộc, có chính sách khuyến khích trồng rừng nhưng tỉ lệ khôi phục vẫn chưa cao. Đối với biển, bởi làm du lịch không có quy hoạch, không xử lí tốt vẫn đề rác thải nên biển Việt nam cũng đang chết dần bởi rác. Một số nhà mấy công nghiệp xả nước thải công nghiệp trực tiếp ra biển khiến biển bị nhiễm độc, cá chết hàng loạt. Nhiều tàu thuyền đánh bắt cá bừa bãi, dùng cả bom, mìn để đánh bắt… Chính con người đang đối xử bất công với thiên nhiên, với rừng và biển cả. Nếu không thức tỉnh và hành động chính cuộc sống của con người sẽ bị tổn hại.

    Con người đã quá chủ quan, vô tâm với mẹ thiên nhiên nên đã đối xử với tài nguyên như vậy. Do bản thân con người thiếu hiểu biết, không lường hết được hậu quả khi khai thác và sử dụng tài nguyên bừa bãi. Cũng một phần do đói nghèo, người dân sinh lòng tham, hám lợi cá nhân mà quên đi cái lợi của đất nước. Một số đối tượng do lợi ích cá nhân mà bất chấp vi phạm pháp luật, vẫn khai thác rừng trộm, phá hoại tài nguyên biển. Đôi khi cũng phải kể đến luật pháp còn nhiều kẽ hở cho những kẻ biết lợi dụng thừa cơ gây tội ác. Chung quy lại, tất cả vẫn là do ý thức con người còn kém, chỉ chăm chăm lợi ích cá nhân mà hồn nhiên đối xử bất công với chính sự sống của mình và nhiều người khác.

    Để hàng ngàn năm sau thậm chí lâu hơn nữa con cháu chúng ta vẫn tự hào bởi được sống trong một đất nước “Rừng vàng biển bạc” thì ngay bây giờ con người cần có những hành động thiết thực. Cùng chung tay bảo vệ rừng và biển, không xả rác bừa bãi, không chặt phá rừng tùy tiện. Có kế hoạch khai thác và sử dụng tài nguyên rừng, biển hợp lí, lâu dài. Tích cực trồng cây gây rừng, dọn rác ở ven biển… Con người cùng nhau tuyên truyền, đấu tranh loại bỏ những mối nguy hiển của rừng và biển. Mỗi người cần tôn trọng pháp luật, tôn trọng tài nguyên như tôn trọng chính cuộc sống của chúng ta. Có như vậy rừng mới có thể vàng, biển mới có thể bạc về lâu về dài.

    Nói tóm lại, “Rừng vàng biển bạc” là câu thành ngữ ngắn gọn, cô đọng, súc tích nhưng đã tóm gọn lại tài nguyên của nước ta, lòng tự hào của cha ông cũng như lời nhắn nhủ bảo vệ rừng và biển của cha ông đến thế hệ sau. Mỗi người hãy cùng chung tay bảo vệ tài nguyên thiên nhiên để góp phần vào công cuộc xây dựng, làm giàu cho đất nước hôm nay và mai sau.

Nghị luận giải thích câu: Rừng vàng biển bạc | VFO.VN

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 6

Rừng và biển là hai tài nguyên vô cùng quan trọng đối với một quốc gia. Với những quốc gia có được: “ Rừng vàng biển bạc” như Việt Nam ta là điều đáng tự hào.

Trong lịch sử đã từng có rất nhiều cuộc chiến tranh xảy ra và lý do cơ bản là tranh giành tài nguyên vì không phải quốc gia nào cũng được tự nhiên ban cho tài nguyên phong phú. Việt Nam chúng ta vô cùng tự hào là đất nước có tài nguyên phong phú nhưng ngày nay với xã hội phát triển vấn đề này lại đáng báo động.

Đây là câu thành ngữ của cha ông ta nói về sự ưu ái của thiên nhiên ban tặng cho đất nước. Đó là rừng xanh với diện tích bao phủ lớn không chỉ giúp cho bầu không khí trong sạch mà còn góp phần gia tăng về lâm sản đất nước đó. Đó là biển với diện tích lớn, nguồn thuỷ lợi dồi dào phục vụ cho ngành ngư nghiệp. Một đất nước có có tài nguyên phong phú là niềm tự hào to lớn.

Vậy “Rừng vàng biển bạc” ở Việt Nam có biểu hiện như thế nào? Trước những năm 2000, khi Việt Nam còn mới bắt đầu đi vào con đường phát triển mới, diện tích rừng của Việt Nam rất lớn, độ bao phủ rộng, biển rất sạch, cá tôm phong phú. Tuy nhiên, khi đất nước bước vào con đường hiện đại hoá thì điều này đã không còn. Rừng và biển bị khai thác nặng nề.

Hàng năm có hàng nghìn cây gỗ cổ thụ bị đốn, nhiều rừng bị trọc, xói mòn đất. Nhiều vụ cháy rừng xảy ra khiến nhiều khu rừng cháy hoàn toàn. Nhiều lâm tặc khai thác gỗ hiếm khiến những cây thân lớn bị đốn sử dụng bừa bãi. Dẫn đến diện tích rừng thiếu hụt, giảm nặng nề mà nhiều động vật thiếu chỗ ở.

Cũng hàng năm, nhiều nhà máy xí nghiệp thải ra biển rác thải, nước thải chưa được xử lí khiến môi trường biển bị tàn phá. Vụ xả thải của nhà máy Fomosa năm 2016 gây chấn động cả nước vì ảnh hưởng nặng nề của nó khiến cho cá chết hàng loạt, nước biển ô nhiễm, đời sống nhân dân bị ảnh hưởng sâu sắc.

Nhiều người dân đánh bắt cá tôm dùng mìn, điện, … làm cho xác cá, tôm phân huỷ ngay trên nước. Hơn thế, việc đánh bắt gần bờ quá nhiều năm liền khiến cho tài nguyên biển cũng dần cạn kiệt. Như vậy, Việt Nam đang dần mất đi có tài nguyên phong phú mà tạo hoá ưu ái ban cho.

Hiện trạng này xảy ra tại Việt Nam đến từ rất nhiều lý do. Trước hết con người quá ỷ lại vào tự nhiên, cho rằng như vậy là quá đủ nên tự nhiên khai thác sử dụng mà không nghĩ đến tương lai, hậu quả kế tiếp. Khi đời sống ngày một phát triển kéo theo nhu cầu của con người ngày càng tăng. Dân số đông hơn, con người cần nhiều chỗ để ở, nhu cầu sinh hoạt tăng, cây sẽ bị đốn để lấy đất xây nhà, biển sẽ khai thác nhiều hơn để có đủ nhu cầu hàng ngày.

Những người kinh doanh hiểu được điều này sẽ nghĩ những cách khai thác nhanh hơn, đỡ tốn kém hơn nhưng thiệt hại nhiều hơn với biển và rừng. Và hơn thế, trình độ dân trí nước ta còn thấp, ý thức của nước ta cũng kém dẫn đến hiểu biết chưa sâu sắc và để lại hậu quả không ngờ.

Để vấn đề hiện trạng xấu này không còn. Chính phủ, địa phương đưa ra những biện pháp hữu dụng và ngăn chặn kịp thời mọi hành động gây hại tới rừng và biển. Không chỉ những nhà môi trường học, những học sinh đang ngồi ghế nhà trường chúng ta mà mọi người dân phải luôn trau dồi kiến thức, học tập rèn luyện. Hơn vậy mọi người phải biết kêu gọi cùng chung tay bảo vệ tài nguyên rừng và biển nước nhà.

Việt Nam sẽ lại tự hào là một đất nước có “Rừng vàng biển bạc” khi mọi người dân chúng ta phải có nhận thức đúng đắn và những hành động thiết thực bảo vệ những gì mà tự nhiên tạo hoá ban tặng cho chúng ta.

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 7

Với đường bờ biển kéo dài trên ba nghìn ki lô mét và diện tích đất rừng chiếm ba phần tư diện tích lãnh thổ nên rừng và biển là nguồn tài sản phong phú của nước ta. Câu tục ngữ “Rừng vàng biển bạc” vừa để ca ngợi sự giàu có tài nguyên rừng và biển vừa để nhắn nhủ người dân có ý thức hơn trong việc bảo vệ những nguồn tài nguyên có giá trị đó.

Nước ta có vị trí địa lí rất đắc đạo với ba mặt giáp biển do đó, biển đem lại cho ta nhiều giá trị kinh tế cao. Biển cung cấp cho ta nguồn hải sản phong phú, nào cá nào tôm, rồi khoáng sản nằm sâu trong lòng biển. Hằng năm, ngư dân vẫn khai thác được số lượng cá rất lớn, đem lại nguồn thu nhập đáng kể.

Tôm, cá là nguồn thức ăn nhiều dinh dưỡng trong mỗi bữa ăn. Chúng ta khai thác chúng không chỉ để phục vụ cho nhu cầu của thị trường trong nước mà còn phục vụ cho ngành xuất khẩu sang các nước khác. Nguồn cá xuất khẩu thường là những loại cá chất lượng, giá cả cao nên ngành thủy hải sản đem lại một nguồn thu rất đáng ngờ. Bên cạnh đó, với đường bờ biển kéo dài, cộng thêm nhưng eo biển đẹp đã tạo cho nước ta những bãi biển du lịch nổi tiếng, thu hút hàng ngàn lượng khách trong và ngoài nước như bãi biển Sầm Sơn, Nha Trang, Đà Nẵng.

Biển tạo nên những bức tranh đẹp đẽ cho Tổ quốc. Ngoài những lợi ích về thủy hải sản và du lịch, biển còn đem đến một lượng khoáng sản giàu có là dầu khí. Lượng dầu mỏ nằm dưới lòng biển của nước ta thuộc hàng những nước có lượng khai thác lớn trên thế giới. Như vậy, những lợi ích mà biển mang lại cho cuộc sống con người là vô cùng lớn.

Với diện tích rừng chiếm đa số diện tích lãnh thổ, rừng đem đến cho con người những tài sản quý giá. Đó là những thân gỗ có giá trị, gỗ tốt gỗ quý như lim, sồi.. Gỗ dùng để xây nhà, làm nội thất…vừa đẹp vừa bền. Những loại gỗ ấy rất hiếm nên có giá thành tương đối cao. Ngoài ra, rừng còn là nơi trú ngụ của biết bao động vật tự nhiên như voi, hổ, tê giác… Rừng bảo vệ cuộc sống, là nơi sinh tồn của các loài động vật, rừng giúp bảo vệ sự đa dạng sinh vật.

Bên cạnh đó, những khu rừng đầu nguồn, rừng phòng hộ giúp bảo vệ sự sạt lở của đất, hạn chế bão lụt. Chính rừng để bảo vệ còn người khỏi những thiên tai. Rừng là lá phổi xanh của thế giới, nó giúp điều hòa không khí, giảm thiểu ô nhiễm môi trường. Rừng là vàng, biển là bạc, chúng cùng nhau hỗ trợ và đem lại những giá trị lớn lao cho con người cả về kinh tế lẫn sức khỏe tinh thần.

Tuy nhiên, câu tục ngữ cũng mang đến những tác động tiêu cực. Vì nước ta có nguồn tài nguyên rừng và biển phong phú nên nhiều kẻ đã từ đó mà nãy sinh lòng tham. Chúng khai thác hải sản và gỗ bừa bãi. Hằng ngày lại xuất hiện thêm nhiều tên lâm tặc, chúng chặt cây lấy gỗ, săn bắn các động vật quý hiếm, làm cho sự đa dạng sinh học bị đe dọa. Rừng bị đốt phá nhiều để làm rẫy, làm nương. Diện tích rừng ngày càng bị thu hẹp bởi sức mạnh đồng tiền khi người ta khai thác quá mức cho phép những nguồn lợi từ rừng và biển.

Bên cạnh đó, do từu nhỏ trẻ em đã được dạy bảo rằng nước ta “Rừng vàng biển bạc” nên chúng không có ý thức vươn lên, ỷ lại vào sự phong phú của đất trời. Rừng và biển nhiều nên sẽ mang lại những lợi ích to lớn vì thế chúng ắt sẽ có cuộc sống đầy đủ mà không cần phải học hành quá cao siêu để đưa đất nước phát triển theo con đường công nghệ hiện đại. Đó là một ảnh hưởng tiêu cực mà không một ai mong muốn.

Như vậy, “Rừng vàng biển bạc” là câu tục ngữ có ý nghĩa hai mặt. Chúng ta cần phát huy những thế mạnh mà rừng và biển mang lại để có thể đem đến nhiều lợi ích cho đất nước. Biết bảo vệ sự đa dạng của tài nguyên thiên nhiên để chúng không bị cạn kiệt và nhờ có như thế ta mới có thể thu được những lợi ích to lớn mà rừng và biển cung cấp cho chúng ta.

Nghị luận về vấn đề Rừng vàng biển bạc

– Mẫu 8

“Rừng vàng biển bạc” là câu nói rất hay, đúng đắn để nói về ý nghĩa của rừng và biển, nơi đây là nguồn sống của bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu con người đất nước ta.

Rừng – biển là những tài nguyên thiên nhiên tự nhiên tồn tại trên trái đất như một lẽ hiển nhiên. Rừng và biển là những nơi tạo ra những giá trị vật chất và cả tinh thần cho con người trên toàn thế giới. Rừng cho gỗ, cho rau, cho hoa quả…Biển cho tôm cá…đây đều là những sản vật rất cần thiết trong đời sống con người, có giá trị kinh tế rất cao. Ý nghĩa thành ngữ “Rừng vàng biển bạc” này được ông cha ta dành để ví von về sự giàu có và lợi ích của nó cho cuộc sống con người, nhưng nhiều khi còn là nhiều hơn thế.

Rừng, biển là nơi chất chứa những tài nguyên là nhu yếu phẩm nuôi sống con người. Và hơn hết, nó còn là nơi nuôi dưỡng tinh thần của bao thế hệ con người Việt. Những nơi đó là những kỉ niệm về tuổi thơ, là những trải nghiệm của tuổi trưởng thành, là nơi người ta muốn đến để nghỉ ngơi, thư giãn. Rừng và biển là quê hương, là xúc cảm của biết bao tâm hồn con người.

Tuy nhiên, một điều đáng nói hiện nay, một điều thật sự rất buồn, đó là tình trạng rừng, biển bị khai thác, tàn phá một cách nghiêm trọng. Nạn phá rừng khiến chim muông không còn chỗ dung thân, lũ lụt, xói mòn gây ra bao nhiêu nghịch cảnh thương tâm. Biển bị khai thác triệt để, các loài sinh vật biển cạn kiệt dần. Đó là chưa kể đến tình trạng ô nhiễm môi trường cả rừng và biển, khiến cho sự ảnh hưởng đến với chính những người dân.

Chúng ta – những con người được hưởng thụ những điều quý giá từ biển và rừng nên biết bảo tồn, giữ gìn môi trường rừng và biển. Chúng ta cần có ý thức về vấn đề rừng – biển tuy là của thiên nhiên, tạo hóa nhưng không phải là vô tận. Cần nhận thức được rõ vấn đề này và giáo dục, tuyên truyền cho thế hệ trẻ nhận thức được thực trạng về tài nguyên mà người ta vẫn nói là “rừng vàng biển bạc” để có các biện pháp khai thác, bảo tồn hợp lý.

Điều này không hề khó thực hiện. Trước hết cần sự vào cuộc của môi trường giáo dục. Thông qua giáo dục, các thầy cô sẽ giảng giải, định hướng cho các em về vấn đề tài nguyên thiên nhiên, từ việc nhận thức được giá trị đến cách sử dụng và hướng bảo tồn. Tiếp theo đó là về phần các phương tiện truyền thông đại chúng, báo, đài sẽ tuyên truyền, làm tiếp công tác dân vận.

Việt Nam ta là một đất nước của rừng và biển với đường bờ biển dài và diện tích đồi núi chiếm tới ba trên bốn phần diện tích lãnh thổ, điều đó cho thấy, đất nước chúng ta dựa vào nguồn sống từ rừng và biển rất nhiều. Tuy nhiên, tài nguyên rừng, biển phong phú và đa dạng đòi hỏi người dân cần phải biết sử dụng, khai thác một cách hợp lý để rừng và biển mãi là niềm tự hào trong cuộc sống của người dân Việt.

Tài nguyên thiên nhiên rừng và biển nước ta rất phong phú đa dạng về tài nguyên rừng cũng như tài nguyên biển. Nhưng con người ta phải biết cách khai thác hợp lý để trở thành vàng bạc thực sự. rừng và biển. Tâm hồn quê hương, những nỗi lòng của biết bao thế hệ người con dân tộc cũng được gửi gắm nơi rừng vàng, biển bạc này.

Đăng bởi: Trường Tiểu Học Tiên Phương

Chuyên mục: Tài Liệu Học Tập

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Kênh https://xoilaczzh.tv/ trực tiếp bóng đá